Truyền thuyết thì nhà vua đầu liên của nước ta là họ Hồng
Bàng, sáng nghiệp từ năm 2879 trước tây nguyên.
Nguyên cháu ba đời vua Thần nông nước Trung Hoa là Đế Minh,
sinh được con trai là Đế Nghi rồi đi tuần thủ xuống phương Nam. Đến
miền Ngũ Lĩnh, Đă-Minh
gặp một cô tiên, lấy làm vợ và sinh được một người con trai đặt tên là Lộc Tục. Đế Minh
thấy Lộc Tục thánh, trí, thông mình, nên yêu chuộng lắm, muốn truyền
ngôi cho, nhưng Lộc Tục không chịu.
Sau Đế Minh truyền cho
Đế Nghi làm vua ở phương Bắc và Lộc Tục làm vua ở nước Xich Quỉ, ở phương Nam, hiệu là Kính- dương-vương.
Một hôm, Lộc
Tục gặp một người con gái chăn dê tự xưng là con gái vua hồ Động Đình là Thần Long, lấy làm vợ và sinh được một con
trai đặt tên là Lạc Long Quân.
Lạc Long Quân lấy Âu Cơ, là con gái Đế Lai, con trai của Đế Nghì. Âu Cơ sinh được 100 cái trứng nở thành một trăm người con
trai. Một hôm Lạc Long Quân nói với Âu Cơ rằng: “Ta là giống rồng mà nàng là giống tiên,
thủy hỏa khắc nhau,
không thề ở cùng nhau được”. Hai người bèn chia con, 50 người theo mẹ lên
miền núi, 50 người theo cha xuống miền biên. Người con trưởng theo Long Quân được nối ngôi vua, đặt
tôn nước là Văn Lang. Đông giáp biển, Tây giáp đất Ba Thục), Bắc đến hồ Động Đình, Nam đến nước Hồ Tôn tức là nước Chiêm-thành ngày nay.
Đó là chuyện nòi giống Tiên Rồng của người Việt-nam vậy.